Phim tài liệu giả Q ( Fake Documentary Q.) là tên của một kênh YouTube Nhật Bản mà tôi đã để ý từ khá lâu. Sau khi cuối cùng cũng xem thử một vài video của họ, tôi nhận ra rằng mình phải nói về nó. Ngay từ cái tên, bạn có thể đoán được kênh này chuyên về các phim tài liệu giả mạo mang yếu tố kinh dị – và chất lượng của chúng thực sự vượt ngoài mong đợi.
Thật khó tin khi những nội dung như thế này lại hoàn toàn miễn
phí, với phụ đề tiếng Anh chất lượng cao, ngay trên YouTube. Nếu bạn đã từng
xem qua các phim tài liệu giả mạo mà tôi từng nhắc đến trước đây, thì khi so
sánh với các video trên kênh Q, bạn sẽ có cảm giác như đang xem một bộ phim
chuyên nghiệp chứ không phải chỉ là video YouTube.
Nếu bạn là người đam mê thể loại này – đặc biệt là phim tài
liệu giả Nhật Bản – thì đây chính là một “mỏ vàng”. Và điều tuyệt vời nhất là bạn
không cần phải trả bất kỳ khoản phí nào để trải nghiệm nó. Tính đến thời điểm
tôi viết những dòng này, kênh đã có hơn 20 video, mỗi video kéo dài từ khoảng 7
phút cho đến hơn 40 phút. Mỗi tập là một câu chuyện độc lập, khiến kênh giống
như một tuyển tập truyện kinh dị – điều mà, cá nhân tôi cho rằng, chúng ta nên
có nhiều hơn nữa.
Điều thú vị là, dù các video là độc lập, nhưng nhiều giả thuyết đã được đặt ra về khả năng các câu chuyện này có thể kết nối với nhau theo cách nào đó. Hiện tại, tôi sẽ không đi sâu vào phân tích từng chi tiết, nhưng nếu có đủ sự quan tâm, tôi thực sự muốn thực hiện một video riêng để bàn luận sâu hơn về những giả thuyết này.
Hiện tại, kênh Q có khoảng 330.000 lượt đăng ký, nhưng lượt
xem thường xuyên vượt xa con số đó. Tuy nhiên, phần lớn người xem đều đến từ Nhật
Bản, như bạn có thể đoán. Ngoài ra, rất ít kênh tiếng Anh đưa tin hay phân tích
về nó, chứ đừng nói là Tiếng
Việt.
Giờ thì hãy cùng tôi nói về video đầu tiên được đăng
lên kênh, ra mắt vào tháng 8 năm 2021. Đây là Tập 1, có tiêu đề: “Video
bị nguyền rủa”, với thời lượng hơn 18 phút. Tập phim theo chân hai nhà làm
phim tài liệu truyền hình đang tìm hiểu một đoạn băng video bị đồn là có lời
nguyền giết chết người xem nó.
Cặp đôi chính gồm một đạo diễn và người quay phim của anh
ta. Thông qua lời dẫn chuyện, chúng ta được biết rằng chương trình của họ thường
chọn chủ đề dựa theo yêu cầu của khán giả. Lần này, họ nhận được một tin đồn về
đoạn băng video “giết người”, vốn lan truyền trên mạng từ khoảng năm 2005 đến
2009. Một bài đăng từng nhắc đến cửa hàng cho thuê băng mà đoạn băng này từng
xuất hiện.
Khi hai nhà làm phim đến nơi, họ phát hiện cửa hàng đã đóng
cửa từ lâu. Họ cố gắng tìm kiếm thông tin nhưng không có kết quả, và quyết định
hỏi một nhân viên bán hàng gần đó. Người này không biết gì về đoạn băng bị nguyền,
thậm chí còn hỏi lại rằng họ có đang tìm nhầm... bộ phim The Ring không.
Tuy nhiên, khi họ yêu cầu gặp quản lý cửa hàng, người này bất
ngờ xác nhận rằng đoạn băng thực sự tồn tại. Sau gần nửa tiếng lục tìm trong đống
hộp chất đầy, cuối cùng họ cũng tìm thấy đoạn băng. Bìa băng trông rất đáng ngại,
có dán kèm một dòng cảnh báo: xem đoạn băng này sẽ dẫn đến hậu quả chết người –
đúng như tin đồn.
Khi đạo diễn hỏi liệu lời cảnh báo đó có thật hay không, người
quản lý không trả lời trực tiếp. Ông ta chỉ mỉm cười và nói: "Chỉ có một
cách để biết thôi."
Điều kỳ lạ là: đoạn video không hề có những hình ảnh đáng sợ
như ta thường thấy trong các trope "băng video bị nguyền". Nội dung
chủ yếu là những cảnh quay khá bình thường, thậm chí nhẹ nhàng – một cặp đôi
đang tận hưởng thời gian bên nhau. Tuy nhiên, ở những khoảnh khắc tưởng chừng
ngẫu nhiên, đoạn video lại cắt ngang vào những bức chân dung – được cho là hình
ảnh của những người đã chết. Không phải theo kiểu kinh dị máu me, mà giống như
những bức ảnh tưởng niệm, có thể thấy ở bàn thờ hoặc tại các lễ tang.
Sau đó, người quản lý cửa hàng bắt đầu giải thích mọi chuyện
đã diễn ra như thế nào. Ban đầu, đoạn băng đó không hề nổi tiếng hay thu hút sự
chú ý. Nhưng theo thời gian, tin đồn về "lời nguyền chết người" bắt đầu
lan truyền trong giới học sinh trung học. Họ tò mò, rồi rủ nhau thuê cuốn băng
chỉ để thử xem lời đồn có thật không.
Điều thú vị là, ban đầu trong video chỉ có duy nhất một bức
chân dung xuất hiện. Nhưng dần dần, tổng cộng có tới bốn bức chân dung
được ghép vào video. Người quản lý cho biết, chính những đứa trẻ thuê băng đã tự
thêm ảnh của người khác – hoặc thậm chí của chính chúng – vào như một trò đùa,
hoặc như một cách để "tiếp sức" cho truyền thuyết đô thị ngày càng
lan rộng này.
Với thông tin đó trong tay, cặp đôi đạo diễn – quay phim trở lại xe và kết luận rằng, tất cả chỉ là một trò bịp tinh vi. Nhưng... đó cũng chính là lúc mọi chuyện bắt đầu trở nên rất kỳ lạ.
Người dẫn chuyện chen vào và tiết lộ một thông tin gây sốc:
phân đoạn phim tài liệu này chưa bao giờ được phát sóng trên truyền hình.
Trên thực tế, nó thậm chí không phải là một bộ phim tài liệu thật – mà
là một phim tài liệu giả mạo. Toàn bộ mọi thứ, từ đoạn phim đến lời kể,
đều là dựng nên.
Và nếu đúng như vậy, thì tại sao nó không được phát sóng?
Câu trả lời khiến người xem rùng mình: người đạo diễn mà ta thấy trên màn ảnh
đã qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi chỉ vài ngày sau khi ghi hình.
Còn người quay phim – người đi cùng anh ta – thì chết vì suy tim, dù mới
chỉ ngoài 30 tuổi.
Sau đó, ta được quay lại cảnh đạo diễn hỏi người quản lý cửa
hàng xem liệu anh có thể thuê cuốn băng đó không. Người quản lý từ chối, nhưng
cho biết anh có thể mua nó nếu muốn. Và vị đạo diễn đã đồng ý.
Người dẫn chuyện tiếp tục tiết lộ rằng, băng VHS cùng với
toàn bộ cảnh quay phim tài liệu giả đã bị khóa lại và cất giữ trong kho của
công ty sản xuất – cho đến tận bây giờ. Không ai biết rõ liệu nhóm làm
phim có tự tạo ra cuốn băng bị nguyền hay không. Liệu đó chỉ là đạo cụ, hay
chính họ cũng là nạn nhân thật sự?
Ngay sau đó, phần nội dung băng video được khôi phục
được phát lên cho người xem.
Khi đoạn video kết thúc, ta nghe thấy giọng của hai người
làm phim, họ trò chuyện và nhắc lại rằng người quản lý đã nói trong băng có bốn
bức chân dung. Nhưng họ chỉ đếm được… ba.
“Video bị nguyền rủa” là một mở đầu cực kỳ mạnh mẽ
cho toàn bộ series này. Nó đặt ra giai điệu chung cho những tập phim tiếp theo
– u ám, kỳ bí, đầy nghi vấn – và trên hết là không có bất kỳ cú hù dọa rẻ tiền
nào.
Thay vào đó, nó khiến người xem quay cuồng trong hàng loạt câu hỏi:
– Liệu cuốn băng thật sự là nguyên nhân gây ra cái chết cho hai người trong đoàn làm phim?
– Hay đó chỉ là một sự trùng hợp đầy bi kịch?
– Có phải chính công ty sản xuất là nơi tạo ra cuốn băng đó để làm đạo cụ?
– Hay tất cả chỉ là một lớp vỏ bọc cho thứ gì đó còn mờ ám hơn?
– Và câu hỏi lớn nhất: chân dung thứ tư trong video là của ai?
Lúc quay tại cửa hàng, chúng ta chỉ thấy ba bức ảnh.
Nhưng khi băng được lấy ra từ kho công ty sản xuất – đúng như lời kể – chân
dung thứ tư đã xuất hiện. Tuy nhiên, khuôn mặt trong bức ảnh đó là ai thì
không ai biết. Một giả thuyết phổ biến là nó có thể là người quay phim,
nhưng nếu vậy thì tại sao không phải cả hai người?
Câu chuyện trở nên mờ mịt hơn khi chính hai nhân vật chính của
phim tài liệu giả – đạo diễn và người quay phim – có vẻ cũng không đáng tin. Liệu
những gì họ kể có thật sự là sự thật? Hay chính họ cũng đang diễn một vai nào
đó? Tất cả đều khiến cho việc phân biệt thật – giả trở nên gần như bất khả
thi.
Tập 2 và 3 trên kênh cũng mơ hồ và rùng rợn không kém. Một tập
kể về loạt ghi âm tin nhắn thoại vô nghĩa để lại trên máy trả lời của một người
phụ nữ, từ hơn 30 năm trước. Tập khác kể về một nhóm bạn trong chuyến đi bộ thường
niên để tưởng nhớ người bạn đã mất – và bất ngờ phát hiện ra chiếc túi chứa đồ
vật của anh ấy.
Tôi sẽ không đi sâu vào các tập đó ở đây, nhưng có thể nói,
chúng đủ bí ẩn để khiến đầu óc bạn quay mòng mòng sau khi xem xong. Các video đều
được xây dựng rất chỉn chu, kéo dài vừa đủ để tạo cảm giác bất an dai dẳng,
như thể có điều gì đó rất sai đang âm thầm xảy ra... nhưng bạn lại không thể chỉ
ra chính xác đó là gì.
Dù mỗi câu chuyện đều khác nhau, nhưng chúng có một điểm
chung rất rõ: chúng chỉ thật sự hiệu quả khi bạn xem trong bóng tối, với tai
nghe, và hoàn toàn tập trung.
Như tôi đã đề cập, tôi rất có hứng thú làm thêm các video
nói về các bộ phim kinh dị Nhật
Bản trong tương lai. Vì vậy, nếu bạn muốn thấy thêm nội dung kiểu này –
hãy cho tôi biết nhé. Cảm ơn rất nhiều vì đã theo dõi, và hẹn gặp lại ở lần tới.
Đăng nhận xét